Câu chuyện về người mẹ có con gái bị viêm gan vi rut không dám lấy chồng

(Trích từ câu chuyện có thật được một nữ y tá viết lại)

7h30 phút sáng, khi vừa tới cửa văn phòng tôi đã thấy một người phụ nữ độ tuổi 60 ngồi đó, nom có vẻ khắc khổ. Thấy tôi đến bà vui mừng đứng dạy chào tôi khi tôi còn chưa kịp chào bà.
– May quá bác sĩ đã tới rồi!
– Chào bác, bác đợi lâu chưa ạ, cháu mời bác vào trong này ngồi cho ấm.

Người phụ nữ không chồng một mình nuôi con với mong muốn cuộc sống của con gái sẽ hạnh phúc và may mắn hơn bà
Người phụ nữ ấy không lấy chồng, may mắn đến mang tới cho bà được một cô con gái, kết quả từ mối tình ngang trái với một người đàn ông đã có vợ nhưng lừa dối bà. Khi con gái sinh ra cũng là khi vợ của người đàn ông kia tới đánh ghen và cấm chồng không bao giờ được qua lại với mẹ con bà nữa. Bà đau đớn, tủi nhục, một mình nuôi dạy con khôn lớn với hy vọng cuộc đời của nó sẽ không đa đoan như bà.

cac-cay-thuoc-chua-benh-viem-gan-sieu-vi-b

18 tuổi, Lan – tên con gái bà rời xa bà lên thành phố học, 22 tuổi ra trường rồi đi làm, 25 tuổi, chưa thấy con gái tính chuyện chồng con. Bà hỏi, Lan nói không muốn lấy chồng, chỉ muốn cả đời phụng dưỡng bà. Lan là đứa cá tính và có phần tham vọng, bà nghĩ chắc nó muốn tập trung sự nghiệp đã chứ chưa yêu đương vội, với lại thời này phụ nữ cũng cần sự nghiệp vững chắc chứ không riêng gì đàn ông…nghĩ vậy nên bà không giục con nữa.

Một năm hai mẹ con gặp nhau được vài lần khi bà nhớ con lên thăm hoặc kỳ nghỉ, lễ tết Lan lại về thăm bà. Cứ thế, thời gian trôi thật nhanh, tóc bà đã bạc phân nửa, bà lại sốt ruột, bà chỉ có duy nhất một mụn con, và đương nhiên muốn nó mau chóng yên bề gia thất, gặp được người chồng tốt rồi sinh cháu cho bà bồng bế, như thế bà cũng bớt cô đơn. Nhà chỉ có hai mẹ con, từ bé tới lớn chuyện gì cũng tâm sự với mẹ, vậy mà riêng chuyện chồng con Lan giấu nhẹm đi không cho bà biết. Năm nay Lan đã bước sang tuổi 29, độ tuổi chẳng còn trẻ trung gì nữa.

Và người con gái quyết không lấy chồng vì biết mình có bệnh chữa hoài không khỏi
Bà quyết định lên thành phố thăm Lan, quyết tâm lần này sẽ “khai thác” chuyện tình cảm và giục bằng được con gái lấy chồng. Dù gì thì tuổi đã lớn, với lại sự nghiệp coi như ổn định. Mọi khi bà chỉ ở với con gái năm-ba ngày rồi về, nhưng lần này bà ở lại cả tháng để theo dõi. Bà mừng khi thấy Lan có người đưa đón. À, hóa ra vẫn Lan có người để ý tới, vẫn yêu đương chứ không phải dạng “lét – gay” gì đó như người ta xôn xao trên ti vi về giới tính của giới trẻ hiện nay. Bà càng vui hơn khi chàng rể tương lai nom hiền lành, lễ phép và có vẻ rất thương con gái bà nhưng ngược lại chính Lan lại có vẻ thờ ơ. Một buổi tối trước khi đi ngủ, hai mẹ con nằm tâm sự, bà gặng hỏi con về chuyện yêu đương, cưới xin thế nào. Biết không thể giấu mẹ mãi được nữa, Lan quyết định nói sự thật với bà. Thấy vẻ trịnh trọng và nét mặt buồn rầu của con gái khiến bà không khỏi ngạc nhiên.

“Con có bệnh nên không muốn lấy chồng”, Lan nói.
“Có bệnh, là bệnh gì mà không muốn lấy chồng?”, bà vội hỏi lại
“Bệnh viêm gan virut B mẹ à, mẹ có nghe tới bệnh này chưa? Phụ nữ có bệnh này dễ lây cho chồng, cho con lắm, rồi cả nhà mắc bệnh thì sao, rồi biến chứng sang xơ gan, ung thư gan đó. Con đã chữa nhiều rồi mà không khỏi mẹ ơi! Con sợ, vốn dĩ con không định nói với mẹ đâu, biết rồi mẹ sẽ buồn. Con cũng sẽ nói cho anh Nam biết và chia tay với ảnh, không muốn ảnh phải đợi thêm. Con đón mẹ lên ở cùng, hai mẹ mình ở vậy nha mẹ? ”.

Như sấm đánh ngang tai, viêm gan vi rút, đó là cái bệnh gì vậy, bà chỉ biết bệnh gan đơn thuần, ai bị nặng hơn là ung thư gan. Bà càng lo lắng hơn khi Lan bảo rằng bệnh chữa hoài không khỏi nên sẽ không lấy chồng. Sao số bà đã long đong, tới lượt con gái vẫn không thoát được là sao, bà buồn, buồn lắm!

Lan kể, chẳng rõ mình có bệnh từ khi nào, khi đi khám sức khỏe của Công ty cách đây gần 3 năm thì bác sĩ đã kết luận cô bị men gan cao và viêm gan vi rút B; các chỉ số xét nghiệm về gan đều vượt ngưỡng cho phép quá cao. Theo bác sĩ, điều quan trọng phải làm là khống chế sự hoạt động của vi rut, không để cho chúng sinh sôi phát triển thêm; nếu không sẽ có nguy cơ tiến triển sang xơ gan, ung thư gan. Lan tuân thủ theo liệu trình bác sĩ kê, lúc đó chính bản thân cô cũng không ngờ rằng trường hợp của mình lại khó chữa tới vậy. Bên cạnh đó, viêm gan B rất dễ lây qua đường máu, đường tình dục và từ mẹ sang con; vì thế cô tạm gác lại chuyện lấy chồng dù bạn trai đã nhiều lần ngỏ ý.

Điều trị theo thuốc của viện hơn 1 năm bệnh không thuyên giảm, cô tìm tới một phòng khám gan theo giới thiệu của một người bạn thân tên Yên Hà. Uống thuốc điều trị ròng rã hơn 3 tháng ở phòng khám này, lúc kiểm tra lại kết quả cũng chẳng khá khẩm hơn. Lan sinh ra chán nản nhưng tuyệt đối dấu kín bệnh tình với mẹ và bạn trai vì không muốn họ phải lo lắng. Và cô cũng buông xuôi, “mặc kệ” bệnh…Yên Hà khuyên cô thời buổi này y học hiện đại, cứ lấy chồng đi rồi chữa tiếp, chồng thì tiêm phòng sẽ không bị lây, còn nếu sinh con thì cũng cho con tiêm phòng là được. Nhưng cô đã tham khảo kỹ lưỡng, tỷ lệ lây từ mẹ sang con vẫn rất cao dù có được tiêm phòng đi chăng nữa, và ngay cả bệnh nữa, nhỡ đâu sau này bệnh của cô còn nặng hơn lại khổ chồng khổ con. Những suy nghĩ ấy khiến cho Lan quyết chừng nào chưa khỏi bệnh, chưa khống chế được vi rut ngừng phát triển thì cô vẫn sẽ ở vậy.

Bà quyết tâm tìm thuốc chữa khỏi bệnh cho con gái mình dù khó khăn đến mấy

Nghe con gái tâm sự, bà chỉ biết khóc, bà thương con vô cùng. Cả đời gắn với nghề nông, trình độ văn hóa thấp, bà không hoàn toàn biết con vi rut ấy nó là gì, có nguy hiểm tới mức độ nào, nhưng nó hành hạ con bà tới chừng này thì bà sẽ cố gắng hết sức có thể để tìm cách chữa bệnh cho Lan, để cho Lan tự tin lấy chồng.

Bà nghe nói các loại thuốc nam, thuốc bắc bằng cây lá chữa bệnh gan rất hiệu quả. Vì vậy bà về quê, hỏi hết người này tới người khác xem có thuốc nào, ông lang nào cắt thuốc tốt điều trị được bệnh này không, cứ nghe nói chỗ nào chữa giỏi là dù xa xôi mấy bà cũng tìm đến ngay. Có nơi phải đi vài trăm cây số, phải lên tận miền cao nguyên mới tìm được thầy bốc thuốc, bà vẫn đi. Mỗi lần như vậy bà lại “tay xách nách mang” hàng chục thang thuốc về cho Lan uống điều trị.
Thương mẹ, Lan chăm chỉ uống thuốc mẹ sắc đều đặn. Bạn trai Lan biết chuyện, anh vẫn ở bên cô, chăm sóc cô chu đáo hơn, đó cũng là động lực để Lan hy vọng mình sẽ thoát bệnh. Nhưng dẫu vậy, thì cứ sau mỗi đợt điều trị, khi đi kiểm tra tại viện, tình trạng bệnh của Lan không mấy khởi sắc, dù men gan đã hạ nhưng vi rut vẫn phát triên không ngừng…
Tính ra bà đã lấy thuốc tất cả là 5 năm nơi, có thể thuốc chưa thực sự tốt hoặc có thể chưa phải thuốc phù hợp với cơ địa của Lan, vì hiệu quả của thuốc đông y đôi khi còn phụ thuộc vào cơ địa và hấp thụ thuốc của từng người. Lan có chán nản và bảo bà không phải vất vả tìm thuốc cho cô nữa nhưng bà nhất định không được bỏ cuộc. Hơn bất cứ thứ gì, tình mẫu tử luôn khiến người mẹ quyết tâm làm mọi việc cho con mình.
Và bà lại đi tìm thuốc chữa bệnh cho Lan.

Bà tìm đến công ty tôi để tìm loại thuốc quý

Lần này có người mách cho bà loại thuốc chữa viêm gan, nghe nói là kết hợp Đông – Tây y và được bào chế theo công nghệ hiện đại, có nghiên cứu hẳn hoi chứ không phải các thang thuốc lá. Ở ấp kế bên có vài trường hợp bệnh gan uống thuốc này nói thuốc tốt lắm, chữa gần khỏi rồi. Bà lại khấp khởi, hy vọng thuốc tốt và hiệu quả với Lan. Bà nhờ hỏi địa chỉ mua thuốc, người ta ghi cho địa chỉ nhưng Công ty Dược phẩm có bán thuốc này ở tận Hà Nội. Hà Nội cách quê bà tới hơn nghìn cây số, bà lấy tiền tiết kiệm đi mua vé tàu ra Hà Nội nhưng giấu không cho con gái biết.
Tới ga Hàng Cỏ lúc 5h sáng, Hà Nội vẫn đang lờ mờ trong màn đêm lạnh lẽo, không quen biết ai và cũng chẳng biết đi đâu, bà bắt xe ôm tới Công ty cổ phần Dược phẩm Quốc tế Á Châu rồi ngồi chờ ở đó dù biết giờ làm việc của các cơ quan thường 8h mới bắt đầu.

Bà là khách đầu tiên của Dược phẩm Á Châu ngày hôm đó. Trong lúc chờ bác sĩ tới, tôi tiếp chuyện với bà. Tâm sự về bệnh tình còn con gái, mắt bà lệ nhòe “Giờ tôi không có mong muốn gì hơn là chữa khỏi bệnh cho cái Lan. Nó mạnh mẽ và có học thức nhưng cũng là đứa cố chấp, không khỏi bệnh là sẽ ở giá luôn. Xin các bác sĩ giúp cho mẹ con tôi, lần này mà không được thì cũng không biết phải thế nào nữa!” Tôi chỉ biết động viên bà rằng bệnh viêm gan virut mà chị Lan con gái bà đang mang trong người hoàn toàn có thể bị khống chế và chị ấy sẽ lấy chồng, sinh con như bao người khác; rằng Công ty chúng tôi có loại biệt dược cho bệnh về gan và bác sĩ sẽ trao đổi cụ thể về bệnh cũng như liệu trình điều trị phù hợp cho chị nhà.

HepaB_extra-1024x835

Một lát sau bác sĩ tới, tôi sắp xếp để bác sĩ trao đổi trực tiếp với bà. và câu chuyện sau đó là giữa bà và bác sĩ tư vấn, tôi không được trực tiếp nghe nhưng biết rằng lúc ra về bà trên gương mặt bà thoáng hiện lên niềm vui, không còn sự ủ rột và mệt mỏi như hồi sáng. Bà lấy một liệu trình dùng HepaB Extra về cho chị Lan uống. Trước khi bước lên taxi (bác sĩ có dặn tôi gọi taxi và trả tiền trước tiền cước phí ra ga giúp bà coi như là một phần nhỏ hỗ trợ của Công ty đối với khách hàng), bà không quên cảm ơn chúng tôi thêm một lần nữa và hẹn sau này có dịp ra thủ đô sẽ ở lại tham quan, còn giờ bà phải về ngay để kịp chuyến tàu.

Sau bao nhiêu nỗ lực con gái bà đã hết bệnh

Suốt quãng thời gian sau đó, tôi và vị bác sĩ tư vấn cho bà thường xuyên tiếp nhận những cuộc gọi của bà, và cả con gái bà. Bà kể chị Lan đã đồng ý tiếp tục điều trị, chị đến Viện để kiểm tra tổng thể các chỉ số về gan, uống một số thuốc theo phác đồ của bệnh viện, đồng thời kết hợp dùng HepaB Extra; rồi chuyện bà chuyển hẳn lên thành phố để chăm sóc chị ra sao. Còn chị Lan, chị gọi điện để cảm ơn bác sĩ, hỏi về cách uống thuốc và đặt tiếp viên uống HepaB Extra để chúng tôi gửi vào cho chị… và vui hơn hết chị thông báo với chúng tôi bệnh đã dần thuyên giảm như một sự diệu kì. Chị cho biết lần này thuốc điều trị của Viện kê cũng không khác gì so với những lần trước kia chị từng uống nhưng không mấy hiệu quả, vậy mà lần này phổi hợp cùng HepaB Extra thì khác hẳn. Cứ sau một tháng chị đến viện kiểm tra lại và lần nào cũng thấy số lượng vi rút đang giảm, đến bác sĩ trong viện –những người đã từng điều trị cho chị trước kia cũng vô cùng ngạc nhiên. Phải chăng do chị hợp thuốc, phải chăng lần chữa trị này bên chị còn có tình thương đong đầy của người mẹ và niềm thương yêu của người bạn trai luôn sẵn sàng đồng hành cùng chị!?

Sau 6 tháng ròng rã và kiên trì, chị Lan đã hết bệnh. Chị báo tin vui cho chúng tôi ngay khi bác sĩ ở viện thông báo vi rut viêm gan B đã được khống chế hoàn toàn, mọi chỉ số như ATS, ATL…đều về ngưỡng bình thường. Còn mẹ chị, bà lại gọi cho chúng tôi và khóc trong điện thoại, nhưng lần này nghe tiếng khóc của bà không còn buồn thương, lo lắng mà chất chứa trong đó cả niềm vui, sự hân hoan và mãn nguyện.

Gia đình gửi cho chúng tôi thiệp mời đám cưới của chị Lan, vì điều kiện không cho phép, chúng tôi gửi lời chúc mừng tốt đẹp nhất tới bà, tới vợ chồng chị Lan và cầu chúc cho họ mãi mãi hạnh phúc và không còn nỗi lo viêm gan vi rút.

Trịnh Hương – Công ty CP Dược phẩm QT Á Châu
Tháng 8/2013

Bình luận

  1. Huyền Châu says: Trả lời

    Một câu chuyện cảm động, mong rằng cuộc sống của chị Lan sẽ luôn bình yên và vi rut không hoạt động trở lại nữa., chúc cho người mẹ trong câu chuyện tận hưởng niềm vui tuổi già viên mãn bên con cháu.

  2. Lê Thúy Ngà says: Trả lời

    Mình là người bị viêm gan virut đang hoạt động, Hbe (+) mình sắp lập gia đình và dự định có em bé luôn. Mình có tha khảo thông tin thì được biết tỷ lệ người mẹ đang bị vgB thể động lây cho con tới 80%, thực sự hoang mang! Mình đang điều trị bằng thuốc của bv bạch mai, có nên dùng thêm hepaB extra này nữa không nhỉ? Ai đã dùng share kinh nghiệm mình biết với. Cảm ơn rất nhiều!

Your email address will not be published. Required fields are marked *

messenger